Menu
|
KINH VU LAN
Đây là những lời,
Chính tôi được nghe.
Nhơn một thuở kia,
Tại nước Xá Vệ,
Phật ở Tinh xá
Cất trong cảnh vườn
Ông Cấp Cô Độc,
Giữa đám cổ thọ
Do ngài thái tử
Kỳ Đà dâng cúng.
Bầy giờ trong hàng
Đệ tử cao cấp
Có ngài Mục Liên,
Vừa mới chứng được
Sáu phép thần thông,
Lòng hiếu phát khởi,
Muốn độ mẹ cha,
Đền ơn nhũ bộ.
Bèn dùng mắt huệ
Xem cả thế gian,
Thấy vong thân mẫu,
Trong cảnh ngạ quỉ,
Chẳng uống chẳng ăn
Thân thể gầy ốm,
Còn da bọc xương.
Mục Liên thương xót,
Tức thời lấy bát
Đựng cơm đem dâng.
Mẹ Ngài vui mừng,
Tay trái che bát
Tay mặt bốc cơm,
Thảm thay thương thay!
Cơm chưa tới miệng,
Đã thành than lửa,
Ăn không thể được.
Mục Liên thấy vậy,
Liền khóc òa lên,
Tức tốc trở về,
Bạch lại với Phật,
Đầu đuôi thảm cảnh
Mắt mình vừa thấy.
Phật bèn nói rằng:
"Mẹ con gây tội,
Gốc đã ăn sâu,
Chẳng phải lấy sức
Của một mình con
Mà mong cứu được,
Dầu con hiếu thuận,
Tiếng dậy đất trời,
Thậm chí thiên thần,
Tà ma, ngoại đạo,
Đạo sĩ vương thần,
Cũng đều thúc thủ.
Vậy muốn cứu mẹ,
Con phải nhờ sức
Oai thần chúng Tăng,
Khắp cả mười phương,
Mới mong độ thoát.
Hãy nghe ta chỉ
Phương pháp nầy đây,
Cứu vớt mọi người,
Ách nạn lâm cơn,
Đều được thoát khỏi
U sầu cảnh khổ".
Nói xong Phật mới
Bảo Mục Liên rằng:
"Ngày rằm tháng bảy,
Là ngày Tự Tứ
Mười phương chúng Tăng.
Mỗi người nên vì
Hiện thời cha mẹ,
Hoặc là tiền kiếp
Cha mẹ bảy đời,
Mắc vòng khốn khổ,
Trong đường ách nạn.
Mà sắm cho đủ:
Trăm thức món ăn,
Trái cây năm thứ,
Hương dầu đèn nến,
Giường chiếu để nằm,
Bồn đựng nước tắm,
Mỗi thức, mỗi vật,
Ngon tốt tuyệt trần,
Sắp thành một lễ
Dâng cúng chư vị
Đại Đức mười phương.
Hiển nhiên ngày ấy,
Các vị Thánh chúng:
Hoặc bực thiền định
Ở chốn thâm sơn,
Hoặc bực đã chứng
Bốn đạo quả lớn;
Hoặc bực kinh hành
Rừng xanh mật niệm;
Hoặc là những bực
Đã được sáu phép
Tự tại thần thông,
Ra công giáo hóa
Theo phép Thanh Văn
Hay là Duyên Giác;
Hoặc bực Bồ tát
Thập địa đại nhơn,
Tạm xuống cõi trần,
Làm thầy Tỳ Khưu,
Trong hàng đại chúng;
Đều đồng một lòng,
Chứng giám hiếu tâm
Thọ cơm hòa la.
Tất cả các vị
Thánh chúng vừa kể,
Đều đã tới chỗ
Đạo đức rộng sâu,
Giới hạnh thanh khiết.
Bởi cớ cho nên,
Dâng cúng chúng Tăng,
Ngày rằm tháng bảy,
Thì nào cha mẹ
Ở nơi hiện thế,
Quyến thuộc xa gần,
Đều được ra khỏi
Ba đường khổ não,
Là cõi địa ngục,
Ngạ quỉ, súc sinh,
Ứng thời giải thoát,
Ăn mặc tự nhiên.
Hiện thế cha mẹ,
Nếu còn sanh tiền
Chắc chắn sẽ được
Phước lạc trăm năm,
Đến như cha mẹ
Bảy kiếp về trước,
Ắt cũng sẽ được
Sinh về cõi trời,
Hưởng phước tự tại".
Lúc ấy Phật mới
Truyền dạy chúng Tăng
Khắp cả mười phương,
Những lời sau nầy:
"Mỗi khi có người
Dâng lễ Vu Lan,
Bổn phận chúng Tăng
Là phải trước hết
Tận lòng chú nguyện.
Cầu cho bảy đời
Mẹ cha thí chủ,
Kế đó theo phép,
Ngồi thiền định ý,
Rốt lại mới ăn.
Lại nữa nên nhớ:
Trước khi thọ thực,
Thì phải cúng dâng
Các món đồ ăn
Hoặc trước mặt Phật
Hoặc tại bàn Phật,
Ở tháp, ở chùa.
Chú nguyện xong rồi,
Mới tự thọ thực".
Khi Phật nói phép
Cứu tế xong rồi
Thì ngài Mục Liên
Cùng các Bồ Tát
Đều rất vui mừng,
Và những buồn rầu
Khóc than thảm thiết
Của ngài Mục Liên,
Tức thời tiêu hết.
Cũng một ngày ấy,
Thân mẫu Mục Liên
Được thoát khỏi kiếp
Ngạ quỉ khổ cực.
Mục Liên cung kính
Lại bạch Phật rằng:
"Sinh mẫu đệ tử
Nay đã rảnh khổ,
Cũng nhờ ơn đức
Tam Bảo thập phương,
Oai thần Tăng chúng.
Từ rày về sau,
Nếu có những người,
Theo Phật tu trì,
Mà lòng lại muốn
Dùng lễ Vu Lan
Cứu độ tất cả
Hiện tại phụ mẫu,
Cho đến bảy đời
Cha mẹ kiếp trước,
Có thể được chăng?"
Phật bèn nói rằng:
"Hay lắm! Hay lắm!
Ta vừa muốn nói
Mà con lại hỏi,
Thật là thích hợp
Với tấm lòng ta.
Thiện nam tử ơi!
Bất luận nam nữ
Trong hàng Tỳ Khưu,
Các đấng quốc vương,
Thái tử, đại thần
Tam công tể tướng,
Trăm quan, dân thứ,
Nếu phát tâm lành,
Làm hạnh hiếu từ,
Thì trước hết phải,
Vì cha, vì mẹ
Sở sinh đời nay,
Và vì cha mẹ,
Bảy đời đã qua
Đến rằm tháng bảy,
Là ngày hoan hỷ
Của Phật thập phương,
Và thời Tự Tứ,
Chúng Tăng khắp nơi,
Dùng cơm đồ ăn,
Trăm vị thơm ngon,
Thiết tiệc Vu Lan
Dâng cúng chư Tăng,
Chí thành cầu nguyện:
Cha mẹ đời nầy,
Sống lâu trăm tuổi,
Khỏi đau khỏi ốm,
Khổ não mọi điều.
Nhẫn đến cha mẹ
Bảy đời quá khứ,
Cũng rảnh khổ não,
Nơi đường ngạ quỉ,
Và được sinh sang
Về cõi nhơn, thiên,
Hưởng phước vui vẻ
Vô hạn vô biên.
Những ai là người
Đệ tử của Phật,
Tu hạnh hiếu từ
Thì trong tâm phải,
Nhớ mãi mẹ cha,
Hoặc trong kiếp nầy,
Hoặc bảy kiếp trước,
Mỗi năm hễ đến,
Tháng bảy ngày rằm,
Nên lấy lòng hiếu
Thiết lễ Vu Lan
Cúng Phật, chúng Tăng,
Để báo mẹ cha
Công ơn nuôi dưỡng.
Vì thế cho nên,
Hễ là đệ tử
Của Phật Như Lai
Nên vâng lời nầy
Làm theo phép ấy.
Mục Liên Tỳ Khưu
Bốn hàng đệ tử,
Nghe lời Phật dạy,
Vui vẻ phụng hành.
Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát. (3 lần)
SÁM VU LAN
Đệ tử chúng con,
Vâng lời Phật dạy,
Ngày rằm tháng bảy,
Gặp hội Vu Lan,
Phạm vũ huy hoàng,
Đốt hương đảnh lễ,
Mười phương tam thế,
Phật Pháp Thánh Hiền.
Noi gương đức Mục Kiền Liên,
Nguyện làm con thảo,
Lòng càng áo não,
Nhớ nghĩa thân sinh,
Con đến trưởng thành,
Mẹ dày gian khổ,
Ba năm nhũ bộ,
Chín tháng cưu mang,
Không ngớt lo toan,
Quên ăn bỏ ngủ,
Ấm no đầy đủ,
Cậy có công cha,
Chẳng quản yếu già,
Sanh nhai lam lũ,
Quyết cùng hoàn vũ,
Phấn đấu nuôi con,
Giáo dục vuông tròn,
Đem lòng học đạo.
Đệ tử ơn sâu chưa báo,
Hổ phận kém hèn,
Giờ nầy quì trước đài sen,
Chí thành cung kỉnh.
Đạo tràng thanh tịnh,
Tăng Bảo trang nghiêm,
Hoặc thừa tự tứ,
Hoặc hiện tham thiền,
Đầy đủ thiện duyên,
Dũ lòng lân mẫn.
Hộ niệm cho:
Bảy kiếp cha mẹ chúng con,
Đượm nhuần mưa pháp,
Còn tại thế:
Thân tâm yên ổn,
Phát nguyện tu trì,
Đã qua đời:
Ác đạo xa lìa,
Chóng thành Phật quả.
Ngửa trông các đức Như Lai,
Khắp cõi hư không,
Từ bi gia hộ.
Download
|